Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2025

Đâu là cuộc đời mà bạn muốn sống?

 Dạo này mình hay hỏi bạn bè câu hỏi trên, câu trả lời mình nhận được như vầy: - “Em rõ ràng lắm, một cuộc đời nhẹ nhàng, tiền vừa đủ tiêu, làm nông nghiệp có tiền cũng được, ở một trang trại, quán cafe hoa nhỏ nhắn nào đó. Mỗi ngày thức dậy cho gà cho chó ăn, mở quán cafe bán.  Còn gì nữa không? Kết hôn hay không kết hôn?  Cái đó không quan trọng lắm, kết hôn thì em chăm cho con em, chồng em đi làm rồi về 3 đứa chơi chung, không chồng thì em chăm cho mèo rồi tối em ôm mèo đọc sách, chơi game, coi phim.” - “Tui muốn 1 cuộc đời được làm công việc mình iu thích, luôn được làm việc cho đến khi già, tiền luôn có dư vừa đủ không cần quá nhiều, có căn nhà sân vườn, có sức khoẻ, trẻ đẹp, lạc quan, iu đời, tích cực, minh mẫn, có em chó golden, 1-2 đứa con, du lịch Nhật Bản và các nước khác… Tui muốn được giao tiếp nhiều người, thấy cuộc sống đa dạng, đến giờ tui vẫn thấy mình sống khép kín quá” - “Cuộc sống đáng mơ ước của t là t có nhiều tiền, t không cần suy nghĩ nhiều những đi...

NỖI KHỔ CỦA NHỮNG MỐI QUAN HỆ KÉO - ĐẨY [Bài này của người ta, tại thấy hay nên report]

 🌹 NỖI KHỔ CỦA NHỮNG MỐI QUAN HỆ KÉO - ĐẨY Có một kiểu quan hệ thường được gọi là mối quan hệ kéo-đẩy. Trong đó, một cặp đôi vốn yêu thương nhau chân thành lại luôn rơi vào những cuộc xung đột không hồi kết. Dù họ thực sự tin rằng mình muốn bên nhau, nhưng chẳng mấy chốc, họ lại chìm vào những vòng lặp mới của giận dữ và cay đắng, khiến cả hai hoài nghi rằng tình yêu này liệu có thể kéo dài mãi mãi. Điều gì đó liên tục phá vỡ cảm giác an toàn của cả hai. Có thể là A thường xuyên nói bóng gió về những người khác mà họ muốn qua lại – khiến B cảm thấy nhục nhã và ghen tuông. Hoặc có thể B cư xử theo kiểu lạnh lùng và khắt khe – làm A cảm thấy như một đứa trẻ bị trách mắng, bị tổn thương. Đôi khi, A liên tục tham gia những bữa tiệc mà họ "không thể bỏ lỡ"; đôi khi, B lấy công việc làm cái cớ để biến mất. Cả hai không ngừng chơi trò "kéo - đẩy" đầy phức tạp: không để đối phương rời đi hẳn, nhưng cũng không bao giờ cho phép tình yêu có cơ hội phát triển thành một sự gắn ...

Tản mạn chiều cuối năm 2024

Năm cũ sắp qua, có những vết thương vẫn chưa lành hẳn nhưng rồi sẽ lành, có những khiếm khuyết chưa được lấp đầy nhưng chẳng sao cả, có những mục tiêu năm cũ chưa làm được thì năm mới làm tiếp, không cần phải vội vàng, không cần hối hả cho kịp deadline, chỉ cần mình vẫn đang cố gắng, mình vẫn không dừng lại. Việc gì làm được thì ráng làm cho tốt, việc gì ngoài tầm tay thì không cưỡng cầu. Sự chông chênh tuổi nào cũng có, nhưng nó không phải điều gì xấu xí, nó là minh chứng cho việc mình biết suy nghĩ và có trách nhiệm với cuộc đời mình. Phải trải qua chông chênh để biết đâu là vững vàng. Đừng để suy nghĩ của số đông, lối sống của người khác ảnh hưởng đến bản thân, mỗi người có một dòng thời gian riêng, một cuộc đời khác nhau. Sướng khổ do tâm mình cảm nhận, không ai sống thay mình cả. Nhìn rộng ra, nghĩ thoáng hơn, nhưng làm gì thì làm chỉnh chu, cẩn thận, mà lỡ có sai thì cũng không sao cả, ai cũng có sai sót, sai thì sửa. Tâm trạng chắc chắn sẽ có khi vui vẻ có khi chùng xuống nhưng ...

Naoko – Higashino Keigo

Đây là một trong những truyện hay nhất của Higashino Keigo mà mình đọc cho đến lúc này.   ( Dưới  đây có spoiler truyện nhé)   Naoko và con gái Monami gặp tai nạn giao thông trong một lần về quê. Để bảo vệ con khi xe buýt lao xuống vực, Naoko đã lấy thân mình che cho Monami. Naoko bị thương rất nặng trong khi Monami chỉ bị xây xát nhẹ. Tuy nhiên, khi hai mẹ con được đưa vào bệnh viện thì người tỉnh lại là linh hồn của  mẹ  Naoko trong thân xác của bé  Monami. Từ đây truyện bắt đầu xoay quanh cuộc sống của Naoko trong  thân xác Monami  và Hirasuke – chồng cô. Các diễn biến của truyện và tâm lí nhân vật được tác  giả  dẫn dắt tự nhiên và hợp lý, không có các yếu tố buff nhân vật chính quá đáng như trong ngôn tình  Trung Quốc . Diễn  biến t ừ lúc phát hiện ra chuyện hoán đổi thân xác cho đến quá trình Naoko hoà nhập và sống cuộc đời của Monami, những vấn đề mà Naoko  và Hirasuke  gặp phải ,  phản ứng tâm lí của Hira...

Sau 10 năm đi làm đây là những điều mình thấy (Phần 1)

Thứ nhất, không có công việc ổn định, luôn phải sẵn sàng đối mặt với rủi ro và nâng cấp năng lực làm việc của bản thân.     Theo bố mẹ mình thì có một công việc được trả lương đều đặn, đóng bảo hiểm đầy đủ, không thay đổi chỗ làm, đến tuổi thì nghỉ hưu, được xem là có công việc ổn định. Lộ trình tiêu chuẩn là như vậy. Mình thấy cũng đúng. Nhưng với điều kiện mức sống, những yếu tố về kinh tế, xã hội không có gì thay đổi. Cái này nghe cũng nhiều rồi, thời của bố mẹ mình khác với thời của mình. Thời trước làm những công việc trong khối nhà nước là một sự đảm bảo cho cuộc sống ổn định và an nhàn lúc về hưu, mà như mẹ mình nói là “nhà nước nổi thì mình nổi, nhà nước chìm thì mình mới chìm”. Còn thời nay thì sao, sau mấy chục năm ổn định, Nhà nước quyết định cải cách, tinh gọn bộ máy, cắt giảm nhân sự. Xu hướng chung mà, kinh tế khó khăn thì phải cắt giảm chi phí, từ doanh nghiệp cho đến Nhà nước. Rồi doanh nghiệp phá sản là chuyện bình thường. Ngay cả những tập đoàn có truyền thốn...

Hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước chân

2025 mọi người quay tiktok, làm vlog, podcast còn mình thì bắt đầu với blog :) 2025 mình tạo ra một góc nhỏ cho riêng mình. Thay vì viết nhật ký rồi đem giấu đi, sợ người khác đọc được, mình để luôn trên đây cho khỏi mắc công giấu diếm.  Một người bạn của mình từng nói: "Lỡ sống rồi nhạt quá sau này không có tư liệu để viết hồi ký". Bạn mình bảo là muốn viết ra, khi nào chết thì tự in thành sách, ai mua cũng mặc, lúc đó tèo rồi, không phải nghĩ. Mình thấy ý tưởng này khá hay ho. Người chết rồi, cái còn lại là những kỷ niệm và sự nhớ thương của người thân, bạn bè còn sống. Nhưng rồi cũng đến lúc người thân, bạn bè không còn trên thế gian này nữa. Vậy là chúng ta cũng biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này luôn. Nghe buồn nhỉ. Viết ra những suy nghĩ của bản thân như này cảm giác một phần con người mình cũng được lưu giữ lại. Chẳng để làm gì, chỉ cần mình thích, vậy là được rồi :)  Ở đây còn lưu giữ những trải nghiệm của mình về công việc, cuộc sống, sách, những nơi mà mình từng đ...