Đâu là cuộc đời mà bạn muốn sống?
Dạo này mình hay hỏi bạn bè câu hỏi trên, câu trả lời mình nhận được như vầy:
- “Em rõ ràng lắm, một cuộc đời nhẹ nhàng, tiền vừa đủ tiêu, làm nông nghiệp có tiền cũng được, ở một trang trại, quán cafe hoa nhỏ nhắn nào đó. Mỗi ngày thức dậy cho gà cho chó ăn, mở quán cafe bán.
Còn gì nữa không? Kết hôn hay không kết hôn?
Cái đó không quan trọng lắm, kết hôn thì em chăm cho con em, chồng em đi làm rồi về 3 đứa chơi chung, không chồng thì em chăm cho mèo rồi tối em ôm mèo đọc sách, chơi game, coi phim.”
- “Tui muốn 1 cuộc đời được làm công việc mình iu thích, luôn được làm việc cho đến khi già, tiền luôn có dư vừa đủ không cần quá nhiều, có căn nhà sân vườn, có sức khoẻ, trẻ đẹp, lạc quan, iu đời, tích cực, minh mẫn, có em chó golden, 1-2 đứa con, du lịch Nhật Bản và các nước khác… Tui muốn được giao tiếp nhiều người, thấy cuộc sống đa dạng, đến giờ tui vẫn thấy mình sống khép kín quá”
- “Cuộc sống đáng mơ ước của t là t có nhiều tiền, t không cần suy nghĩ nhiều những điều ở tầng đầu tiên của tháp nhu cầu nữa, để t chuyên tâm nghiên cứu, tìm hiểu giao lưu những thứ sâu xa hơn về tâm linh, khi t giác ngộ rồi t lẳng lặng nhìn đời và chỉ chia sẻ với những ai thật sự hữu duyên.”
- “Enjoy, đi chơi, trải nghiệm, cơ mà nếu tiền không thành vấn đề thì vẫn tìm tòi gì đó làm cho có mục tiêu cuộc sống, bình thường thì 90% cho mục tiêu, 10% relax, còn nếu vậy chắc 50% relax, 50% vì mục tiêu gì đó.”
Chắc vì hỏi bạn bè thân thiết, tính tình hợp nhau nên mình thấy câu trả lời của mọi người có nhiều điểm chung, cũng có điểm chung với câu trả lời của mình. Chung quy lại nó xoay quanh chừng này ý:
1. Sức khoẻ là điều kiện đầu tiên của một cuộc sống hạnh phúc, bao gồm cả sức khoẻ thể chất và sức khoẻ tinh thần.
2. Được làm việc, được theo đuổi mục tiêu của cuộc đời, không phải cứ có đầy đủ tiền bạc, vật chất rồi là chỉ ăn chơi hưởng thụ.
3. Kết hôn hay không kết hôn đều phải hạnh phúc. Mỗi lựa chọn có một kiểu hạnh phúc khác nhau.
4. Được nhìn thấy thế giới rộng lớn, cuộc sống đa dạng, mở rộng nhân sinh quan, thế giới quan.
Ở những năm 20 tuổi mình cũng từng tự hỏi câu này, mặc dù lúc đó câu trả lời chưa được rõ ràng như bây giờ nhưng sau chừng đó năm, sau nhiều lần tự hỏi và trả lời thành thật với bản thân thì đây là cuộc đời mà mình muốn sống:
1. Mình muốn lúc nào cũng khoẻ mạnh, minh mẫn, xinh đẹp dù ở độ tuổi nào. Trẻ thì làm một cô gái xinh đẹp, tươi tắn, đầy sức sống; có gia đình rồi thì làm một phụ nữ dịu dàng, thông tuệ, bao dung; già rồi thì làm một bà lão vui vẻ, hiền hoà. Ở độ tuổi nào thì đẹp đúng độ tuổi đó, không cần phải luyến tiếc, níu kéo, 50 tuổi mà sửa soạn như một cô gái 20, tâm lý ổn định, sức khoẻ dồi dào. Mục tiêu số 1 của cuộc đời.
2. Tiếp theo là được làm công việc mình yêu thích và được làm việc đến già. Lúc quyết định quay lại theo đuổi nghề luật mình không biết có thích công việc này hay không, kinh nghiệm bằng không, kiến thức chưa cập nhật, môi trường mới, cách làm mới. Mình như một đứa sinh viên mới ra trường, làm gì cũng sợ sai, không biết làm như nào mới đúng. Nhưng lúc đó chỉ biết là không thể làm mãi công việc hiện tại, đến lúc lớn tuổi, có gia đình thì sẽ bị thay thế rất nhanh. Có lẽ nỗi sợ bị thay thế và bị tụt hậu còn lớn hơn nỗi sợ những điều chưa biết, cũng có thể lúc đó còn chưa lớn tuổi nên dũng khí còn lớn, cứ đánh liều một phen. Nhưng giờ nhìn lại, mình thấy quyết định đó là đúng đắn, dù rằng phải đi một vòng rồi quay lại điểm xuất phát, dù phải đánh đổi bằng 5 năm đi làm, đồng nghĩa với chậm hơn những bạn đồng trang lứa 5 năm kinh nghiệm, nhưng may mắn cuối cùng vẫn tìm được công việc mà mình thích. Bạn mình từng nói nếu mình cứ có suy nghĩ không được thì bỏ đi làm lại, mình sẽ phải trả giá, ừ mình biết bạn mình nói đúng, nhưng mình cũng hiểu, có những việc nếu nó phải xảy ra thì nó nhất định sẽ xảy ra, tại thời điểm đó, với những điều kiện của mình lúc đó, mình sẽ lựa chọn như vậy. Nếu mình không chấp nhận đánh đổi thì có thể mình sẽ phải trả bằng cái giá còn lớn hơn. Và có những việc nằm ngoài tầm kiểm soát, nó vẫn cứ xảy ra dù mình có đồng ý hay không. Nên ngoài việc giữ vững tinh thần, tâm thế sẵn sàng đối đầu, tin vào những điều tích cực và không ngừng cố gắng thì mình cũng không biết còn cách nào khác. Vậy nên mình sẽ làm việc suốt đời, không chỉ để chuẩn bị cho những rủi ro trong tương lai, mà còn bởi vì được làm việc, được theo đuổi mục tiêu tức là còn sống, còn tiến lên chứ không chỉ tồn tại qua ngày.
3. Kết hôn hay không kết hôn? Những năm 20 tuổi mình nghĩ kết hôn hay không kết hôn không quan trọng, miễn là mình vui vẻ, hạnh phúc, còn lấy chồng hay không lấy chồng đều được. Lấy người không phù hợp rồi ly hôn cũng vậy, cuối cùng cũng còn lại một mình. Sống một mình vẫn có thể vui vẻ, vì mình còn có bạn bè, còn có người thân. Sau này mình nhận ra, đúng là lấy chồng hay không lấy chồng thì vẫn phải hạnh phúc, nhưng những gì đi ngược lại với tự nhiên thì đều khó khăn hơn. Nếu không kết hôn mà muốn vui vẻ, hạnh phúc phải chuẩn bị rất nhiều thứ, từ tài chính, sức khoẻ, tâm lý, sẵn sàng đối diện với bản thân khi không còn ai bên cạnh. Nếu chuẩn bị không đủ, cuộc sống về già sẽ rất chật vật, đau khổ, sẽ không thể nào lạc quan nói những câu như một mình vẫn ổn, hay không lấy chồng là đúng đắn.
Còn nếu lấy chồng, cuộc sống sau khi kết hôn sẽ như thế nào? Hôn nhân là một việc rất thực tế, phải xem xét và chuẩn bị rất nhiều thứ, không phải chỉ có tình yêu, mặc dù tình yêu vẫn phải được đặt lên trước hết. Cho đến giờ chưa một cuộc hôn nhân nào của những người xung quanh làm mình thấy ngưỡng mộ đến mức háo hức muốn bước vào hôn nhân. Nhưng những người sau khi kết hôn và có con đối với mình mới thực sự là người trưởng thành.
Kết hôn là lựa chọn, chọn người để kết hôn là chọn người đồng hành, đồng hành để đương đầu với những thử thách của cuộc sống. Vợ chồng là cùng tiến cùng lùi. Nếu một người vun vén, một người thờ ơ hoặc một người bước nhanh, một người bước chậm là kiểu gì cũng sẽ trật nhịp, cũng sẽ xa nhau. Bạn mình vừa kết thúc một cuộc hôn nhân hạnh phúc sau 5 năm, đột ngột, chóng vánh mà người ngoài như mình còn thấy thảng thốt huống chi là người trong cuộc. Bạn mình kể lúc quyết định kết hôn cảm giác đã chọn đúng người rồi, cả hai rất hợp nhau, trong suốt 5 năm chung sống số lần buồn, số lần cãi nhau đếm trên đầu ngón tay. Mình cũng không rõ nguyên nhân chia tay là gì, nhưng một cuộc hôn nhân mà mình từng ngưỡng mộ như vậy còn không thể cùng nắm tay nhau đến già, thì lựa chọn như nào mới là đúng đắn?
Có lẽ lựa chọn chỉ là bước đầu, quá trình chung sống và những nỗ lực sau đó mới là yếu tố quyết định. Thời của ba mẹ mình ngoài tình còn nghĩa, còn trách nhiệm, con cái, định kiến xã hội và nhiều thứ khác ràng buộc một cuộc hôn nhân nên việc ly hôn khó hơn thời nay rất nhiều. Cuộc sống hiện đại cho phép con người tự do hơn nên người ta cũng dễ dàng từ bỏ hơn trước. Nhưng mình không muốn vậy. Mình thà chậm chứ không muốn tạm bợ. Ráng chạy cho kịp deadline rồi sao, liệu sau đó mình có đủ sức, đủ dũng khí và khả năng để làm lại hay không? Mình cũng không chắc nếu chọn lựa kỹ thì mình sẽ chọn đúng, nhưng mình biết lựa chọn dựa trên nỗi sợ, sợ cô đơn, sợ áp lực từ gia đình, xã hội thì khả năng cao là chọn sai. Mà lỡ sai rồi có thể phải đánh đổi bằng cả cuộc đời.
Nhưng mình vẫn muốn thử :) Mình muốn biết hạnh phúc khi có một gia đình nhỏ thuộc về mình là như nào. Mình muốn biết thế giới nhìn qua đôi mắt của người mình yêu trông ra làm sao, có người cùng đồng hành để chia sẻ buồn vui, lúc cãi nhau thì cùng nhau tìm cách giải quyết. Gia đình có thể là trách nhiệm, là gánh nặng nhưng cũng là hậu phương, là động lực. “Khi yêu đúng người Thanh sẽ có đủ dũng khí để làm những việc mà trước đây Thanh chưa từng làm”. Đây là câu người bạn mình kể ở trên từng nói khi cuộc hôn nhân của bạn còn hạnh phúc và cho đến giờ mình và bạn vẫn nghĩ là nó đúng. Vậy nên nếu có cơ hội, mình vẫn muốn kết hôn và lập gia đình. Mình muốn biết khi yêu đúng người, khả năng của mình tới đâu :)
4. Thế giới của mình từng chỉ có đen và trắng, nguyên tắc là bất di bất dịch. Nhưng sau này mình biết ngoài trắng và đen còn có màu xám và rất nhiều màu sắc khác. Có rất nhiều việc khó phân định đúng sai, cuộc sống là muôn hình vạn trạng, và chính vì vậy nó mới thú vị. Vậy nên mục tiêu cuối cùng của mình là làm một người phụ nữ có tam quan đúng đắn và không ngừng mở rộng. Dù mình biết cuộc sống về cơ bản chỉ xoay quanh những chuyện tủn mủn, làm việc, ăn, ngủ, nuôi dạy con cái, bạn bè, người thân và các mối quan hệ xã hội, nhưng mình vẫn muốn nhìn sâu vào những chuyện bình thường đó bằng đôi mắt tươi mới và chiêm nghiệm, để xem cuộc sống đến tận cùng là như thế nào. Và sau đó, cùng với gia đình nhỏ của mình khám phá thế giới rộng lớn này, nghe thôi đã thấy thú vị, vui vẻ rồi :)
Còn nếu mình không thể sống một cuộc đời rực rỡ?
Vậy thì cứ sống một cuộc đời bình thường, vì được sống thôi đã là một điều kỳ diệu 💖
Nhận xét
Đăng nhận xét